Nhà của Nong

Dăm ba cái tào lao

Bắt trẻ đồng xanh: Tuổi trẻ lạc lối giữa cơn mê hiện sinh

Có những cuốn sách ta đọc để tìm câu trả lời. Cũng có những cuốn, như Bắt trẻ đồng xanh (The Catcher in the Rye) của J.D. Salinger, ta đọc chỉ để thấy rằng... có những câu hỏi sẽ mãi không có lời giải đáp. Và điều đó không có gì sai cả.

Có những tháng ngày không bao giờ trở lại

Trong miền ký ức mơ hồ, thanh xuân hiện lên như một thước phim quay chậm đầy mộng mị, và có lẽ, những thước phim đẹp đẽ nhất chính là thuở ấu thơ. Tuổi thơ ùa về trong tâm hồn tôi, tựa như một cơn mưa rào mùa hạ, dịu mát và tràn ngập những hoài niệm. Mỗi khoảnh khắc bấy giờ như một bức tranh thủy mặc, được điểm tô bằng gam màu trong trẻo của tiếng cười, sự hồn nhiên và những ước mơ chớm nở.

Tử Thần Sống Mãi - Khi niềm tin vào vũ trụ bị "delete" mà không cần hỏi ý kiến

Nếu tập 1 Tam Thể là cú đá nhẹ vào não bộ, tập 2 Khu Rừng Đen Tối là cái búa tạ giáng vào lòng tin nhân loại, thì Tập 3: Tử Thần Sống Mãi là khoảnh khắc bạn nhận ra:

"Thật ra chúng ta không những vô hình trong vũ trụ, mà còn hoàn toàn không quan trọng."

Đọc xong tôi chỉ muốn chạy ra ngoài ôm vợ con thật chặt. Tử Thần Sống Mãi là một cú tát vũ trụ không chừa một ai, từ triết gia đến lập trình viên, từ họa sĩ đến ông chú chạy xe ôm, ai cũng sẽ nhận ra mình... nhỏ nhoi đến tội nghiệp.

Khu Rừng Đen Tối - Luật chơi mới trong vũ trụ, nơi mọi lời chào đều nguy hiểm chết người

Nếu tập 1 Tam Thể là một cú tát nhẹ để tỉnh mộng, thì Khu Rừng Đen Tối là một cú đá trời giáng vào não, kèm một cái whisper lạnh gáy:

"Hãy hình dung vũ trụ như một khu rừng tối. Mỗi nền văn minh là một thợ săn. Họ phải giữ im lặng, bởi bất kỳ tiếng động nào - dù là tiếng chào hỏi - đều có thể khiến họ bị phát hiện và tiêu diệt."

Cảm ơn Lưu Từ Hân. Từ nay mỗi lần tôi gõ bàn phím mạnh tay, tôi cũng sợ có ai đó ngoài vũ trụ... cảm nhận được (chắc phải cất hết bộ bàn phím cơ, và chuyển sang loại silent).

Tam Thể - Khi nhân loại bị bật chế độ "tái khởi động" từ ngoài vũ trụ

Có những cuốn sách đọc xong ta gấp lại. Còn Tam Thể, đọc xong là... gấp luôn niềm tin vào nhân loại.

Đây không phải một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng kiểu "bắn súng laser" hay "anh hùng giải cứu thế giới". Đây là một cái tát trúng mặt trí tuệ con người, là bản nhạc nền vang lên khi ta nhận ra mình chỉ là một loại carbon đi lạc giữa vũ trụ lạnh lùng, nơi định luật vật lý không thèm ổn định và nền văn minh mạnh hơn có thể đến bất kỳ lúc nào - không để nói chuyện, mà để xóa sổ.

Mắt biếc - Khi bạn yêu một người giống như nuôi mèo hàng xóm: cho ăn, thương mến, mà nó không bao giờ chịu ở lại

Tôi đọc Mắt biếc năm 25 tuổi - cái tuổi đẹp như một bộ outfit được phối màu cẩn thận nhưng bị mưa tạt giữa đường. Đọc ngay sau một cú thất tình không kèn không trống, tôi nghĩ chắc đọc xong sẽ "tĩnh tâm", ai ngờ xong cuốn là suy luôn cả tháng, kiểu như vừa rời khỏi quán café quen, quay lại thì thấy người ta bán bún đậu rồi.

Bạn hiểu không, có những cuốn sách như trà đá vỉa hè, đọc xong thấy mát lòng. Còn Mắt biếc thì giống như uống ly espresso pha loãng với nước mắt Ngạn - đắng, đậm và chả giúp tỉnh táo lên được bao nhiêu.