Vào trong hoang dã: Hành trình của một kẻ không chịu đi làm hành chính

Cuốn sách như một cú tát vô mặt dân văn phòng tụi mình, những người sáng check mail, chiều họp Team, tối rửa chén, cuối tuần đi siêu thị hoặc dắt con đi chơi công viên. Và rồi nghĩ: "Ủa, có phải mình đang sống thiệt không vậy?"

* Tác phẩm này đã ra phim rồi, xem cũng cuốn lắm.

1. Vào trong đâu? Và ai đi?

Christopher McCandless - hay còn gọi là Alexander Supertramp - là một thanh niên người Mỹ, tốt nghiệp đại học xịn sò, điểm số sáng chói, bố mẹ có điều kiện. Một nhân vật mà nếu chơi với mình hồi sinh viên chắc mình rủ đi code web hoặc mở studio vẽ logo thuê.

Nhưng thay vì nộp đơn xin việc, Chris... biến mất. Tặng hết tiền tiết kiệm cho từ thiện, bỏ lại danh tính, cắt đứt liên lạc với gia đình và bắt đầu hành trình đi bụi xuyên nước Mỹ, đỉnh điểm là việc sống sót giữa hoang dã Alaska với một túp lều và vài lon đồ hộp.

Nghe như một bản nâng cấp hardcore của đi phượt Đà Lạt không đem điện thoại.

2. Sống thật, chết thiệt

Tác giả Jon Krakauer - nhà báo, nhà leo núi, cũng là người từng có thời trẻ trâu muốn leo núi một mình - kể lại câu chuyện có thật này với sự hòa quyện giữa điều tra báo chí, văn chương và tự sự.

Chris không đơn thuần là "thằng điên bỏ nhà". Anh ta là hiện thân của một thứ mà ai trong chúng ta cũng từng có: khát vọng sống đúng bản chất mình, thoát khỏi hệ thống, tìm lại sự kết nối với thiên nhiên - dù có phải trả giá bằng mạng sống.

Và anh đã trả giá thật.

Chris chết trong chiếc xe buýt bỏ hoang giữa rừng Alaska, cô đơn, đói khát nhưng... không phải vô nghĩa.

3. Đọc cuốn này thấy gì?

Là một người đàn ông trung niên đã biết giá thịt bò tăng bao nhiêu trong quý I năm nay, đọc "Into the Wild" vừa thấy thương, vừa thấy ngưỡng mộ, và... hơi ghen tị. Mình từng nghĩ một lần sẽ xách balo lên và đi - nhưng rồi balo lại đầy bỉm sữa, và đi là đi nộp đơn xin nghỉ phép.

Cuốn sách khiến mình dừng lại hỏi bản thân: Nếu ngày mai thôi thở, mình có đang sống cuộc đời mình muốn không? Hay chỉ đang hoàn thành một loạt chỉ tiêu định sẵn?

Nhưng đừng lầm - "Into the Wild" không cổ xúy bỏ việc đi rừng (trừ khi bạn có kỹ năng sinh tồn cấp độ Bear Grylls). Nó khiến ta đối diện với chính mình - và với những giá trị thật sự cần giữ.

4. Giọng văn & cấu trúc: Báo chí nhưng đầy cảm xúc

Jon Krakauer viết như một người vừa làm báo vừa viết nhật ký. Có lúc anh dừng lại kể chuyện đời mình - một thanh niên từng suýt chết khi leo núi - rồi quay lại phân tích hành trình Chris. Có phỏng vấn người quen, trích thư, mô tả thiên nhiên - như thể bạn đang xem một phim tài liệu nhưng không rời mắt khỏi từng dòng chữ.

Có đoạn đọc xong, mình phải đi lấy ly trà nóng. Có đoạn thì phải thở dài, nhìn con gái đang ngủ và nghĩ: "Mong con đủ can đảm để sống thật, nhưng cũng đủ khôn để sống lâu."

5. Cuối cùng: Nên đọc không?

Nên. Nhất là khi bạn:

  • Đang hoang mang giữa việc ở lại công ty hay nghỉ về trồng rau nuôi cá.
  • Từng muốn làm điều gì đó điên rồ nhưng kẹt giữa trả góp xe và học phí con.
  • Cần một cuốn sách khiến bạn lặng người mà không hề lên gân.

"Into the Wild" không phải là lời mời gọi chạy trốn, mà là một tiếng gọi bên trong mỗi người: Mày còn sống đó không? Sống thật chứ?

Và nếu có thể tóm gọn trong một câu?

"Sống là một hành trình. Nhưng không phải hành trình."